Jeffery Ryan đang ngồi trong phòng khách, nhấp nháy một cốc whiskey cay nồng, ánh đèn le lói rọi vào gương mặt u ám của anh. Những giọt mưa buốt lạnh vẫn rơi từ trên cao, nhấp nhô như những lưỡi dao đâm thẳng vào tâm hồn anh. Jeff cảm thấy mình đang bị hình ảnh của mẹ mình chôn vùi dần trong ký ức chìm sâu dần trong bóng tối nơi tận cùng tâm trí. Mỗi tiếng gió thổi qua cửa sổ khiến cho anh cảm thấy như có một bàn tay lạnh run rẩy vuốt nhẹ trên làn da.
Nhìn ngắm chiếc ổ khóa cũ kỹ trên tay, Jeff nhớ đến một kí ức từ thời thơ ấu - kí ức về ngôi nhà mà anh từng sống cùng mẹ. Một ngày giông tố dữ dội, âm thanh của cơn mưa thấm nhập vào từng lỗ hổng của mái nhà, tạo nên âm nhạc du dương của tự nhiên. Nhưng đằng sau bức vẽ hoàn hảo ấy là một bí mật kinh hoàng, một bí mật mà từ lâu đã chôn giấu dưới lớp vỏ bọc của sự bình yên gia đình.
Jeff nhấn chặt tay lấy lại bản thân, quyết tâm đối mặt với quá khứ và giải thoát cho linh hồn mẹ mình. Cơn mưa làm anh nhớ tới sự nguy hiểm và khắc nghiệt, nhưng đồng thời cũng là cơ hội để anh chứng minh bản lĩnh của mình. Sự quyết tâm đã nhen nhóm trong trái tim Jeff, biến anh từ một người đàn ông bị đeo bám bởi quá khứ trở thành một người hùng trong câu chuyện của chính mình.