Trên con đường đầy tuyết lạnh giá, Vĩnh Sinh điều khiển thanh kiếm phong ấn đại lục, ánh sáng phất lên từ đoạn kiếm vô cùng sắc bén, chiếu rọi mặt đất như chói lọi như ánh sao sáng rực. Những trận gió bắc thổi qua, cứ như muốn quật ngã tất cả mọi thứ, nhưng không làm lay chuyển bước chân cương quyết của hắn.
"Tiên Ma song tu, duy ngã độc tôn!" – Tiếng hỏi như gió lạnh vang vọng giữa trời xanh. Vĩnh Sinh không ngẩng đầu, chỉ nâng thanh kiếm chứa đựng trọn vẹn niềm kiêu ngạo và quyết tâm.
Sự hiện diện của hắn khiến bóng tối phủ kín, lưng gác không một lo lắng nào trong trái tim. Trải qua biết bao hiểm nguy và thử thách, hắn rèn luyện thân thể, tinh thần và tâm hồn, để từng bước vươn lên, tiến đến đỉnh cao của đỉnh phong vương giả.
Nhục thân, định kiến và áp lực không làm hắn chùn bước. Vĩnh Sinh biết rằng, chỉ có bằng một mình, hắn mới có thể thực sự tự do, tự mình tạo dựng vĩnh sinh của chính mình!