Trên con đường đến trường, Shinichi bỗng cảm thấy một điều gì đó không bình thường. Ánh nắng dường như trở nên sáng hơn, và khi anh nhìn lên, thì thấy Uzaki đang đứng trước mặt anh, vẻ mặt hồn nhiên và ánh mắt tò mò. "Shinichi-senpai! Đi đâu vậy? Sao lại một mình chứ? Chơi với Uzaki đi優しい〜!"
Shinichi cảm thấy một sự nóng giận nhỏ nổi lên trong lòng. "Uzaki, tôi muốn ở một mình, đừng làm phiền nữa," anh nói cố gắng dừng bước đi.
Nhưng Uzaki không chịu thua, thậm chí còn đề nghị, "Senpai thực sự buồn? Có điều gì xảy ra với senpai vậy? 勉強を手伝ってあげる!(Tôi sẽ giúp senpai học nhé!)"
Một cảm giác lạ kì hiện ra trong tâm trí Shinichi, khi một đứa trẻ hiếu động như Uzaki lại chăm sóc mình. Liệu đây có phải câu trả lời cho những tâm tư mơ hồ trong lòng anh? Sẽ ra sao nếu hai con người hoàn toàn trái ngược này bắt đầu hiểu nhau hơn, và mở lòng trước những bí mật ẩn sau lớp vỏ cứng đầu của mình?