Trên con đường rừng già u ám, ánh sáng mặt trăng tỏa sáng nhẹ nhàng, khắp nơi bao phủ bởi bóng tối và âm nhạc huyền bí vang lên từ xa xăm. Sorawo và Toriko bước đi, ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào nhau, đầy nỗi lo lắng và hi vọng không rõ ràng. Họ đã dấn thân vào thế giới kỳ bí và đầy nguy hiểm này chỉ vì một lời thách đố không ngờ.
Ngọn đèn lồng màu đỏ rực lên, phản chiếu ánh sáng lên khu rừng xám xịt bên cạnh họ. "Chúng ta phải tìm ra hồi giải, Toriko," Sorawo nói, giọng điệu quyết định và đầy tò mò. Toriko nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng, nhưng trong đó vẫn tồn tại một tia hy vọng nhỏ nhoi.
Khi họ tiến sâu vào rừng, bóng tối bao phủ từng bước chân của họ, làm cho không khí trở nên ẩm ướt và ảm đạm. Đột nhiên, một cơn gió lạnh lùng thổi qua, kéo theo tiếng hét kinh dị từ phía xa. "Chúng ta không thể chùn bước, Sorawo," Toriko nói, giọng quyết liệt dường như che khuất sự run rẩy bên trong.
Hai cô gái tiếp tục hành trình, đối diện với một loạt những thử thách đến từ thế giới song song đầy bí ẩn này. Trái tim dậy sóng, họ phải đối mặt với chính bản thân mình, với những sự lựa chọn đầy rẫy hậu quả không lường trước được. Sorawo và Toriko không chỉ đối đầu với những hiểm nguy bên ngoài mà còn với những bí ẩn được cất giấu sâu bên trong trái tim mình.
Và khi màn đêm bao trùm khu rừng hoang dã đầy huyền bí, câu chuyện về Urasekai Picnic lại tiếp tục được viết nên, một trang sử vĩ đại đầy mạo hiểm và kỳ bí vẫn chưa lên lời giải đáp cuối cùng.