Trên con đường đầy cát bụi, Noguchi bước đi mỗi ngày với bước chập chững vì tay phải vẫn còn đau nhức từ vết bỏng ấy. Nhưng trong trí óc cậu, hình ảnh mẹ đau khổ vẫn luôn hiện hữu. "Bất kể khó khăn đến đâu, tôi phải học", Noguchi nhắm mắt tự nhủ. Không có sách vở, cậu đi khắp nơi xin các trang sách rách rưới, dán lại từng trang thành một cuốn vở tự chế. Trên ghế nhà trường, cậu nghị lực hơn bao giờ hết, trở thành học sinh giỏi nhất. Nhưng giấc mơ trở thành thầy giáo dường như không thể thành sự thật, khi tay phải của cậu không thể viết lên bảng. Cơ hội cuối cùng đổ vỡ, Noguchi chìm trong tuyệt vọng. Nhưng rồi, một ngày, cô bạn cùng lớp bị ngất xỉu trước mặt cậu. Lòng can đảm và sự quyết tâm đã thôi thúc Noguchi bước vào lớp học y khoa với ước mơ mới: trở thành một bác sĩ vĩ đại, để có thể chữa lành mọi vết thương, bắt đầu từ vết thương trong lòng mình.