Trên triền đồi hoang vắng, bóng tối bao trùm khi mặt trăng lớn khuyếch đại sự im lặng bất thường. Lá cây rụng đầy, tiếng gió thổi nhè nhẹ như câu thở dài của một linh hồn bị ngục tù. Người đàn ông với bộ áo giáp vàng rực rỡ như lửa, ngẩnh đầu nhìn lên bầu trời, đôi mắt lạnh lùng chứa đựng bi kịch thương tâm.
"Này Võ Thánh, ngươi đã phải trải qua biển người, vượt qua khó khăn. Nhưng đằng sau mạch cương thi nhuốm máu kia, liệu ngươi có thể thật sự bước qua bóng tối trong lòng mình hay không?"
Bất ngờ, một ngọn gió mạnh nổi lên, từng cơn lực mạnh như tay áo gần như kéo người đàn ông về phía vào bóng tối. Khoanh tay, ánh sáng từ bộ giáp mờ dần, hình bóng người đàn ông tan biến trong cơn gió kỳ quái.
Và tại chỗ, một hắc phượng hoàng bí ẩn từ đáy đất hốt nhiên hiện diện, phủ lên mình bóng tối khổng lồ, không gian như bị u ám. Lời thì thào lạnh lùng vang lên, "Võ Thánh, ngươi sẽ phải trải qua thử thách cuối cùng để giải thoát cho bản thân, hoặc sẽ chìm vào bóng đêm mãi mãi."