Vào đêm trăng tròn rực rỡ, cơn mưa dày đặc ập đến trên thị trấn nhỏ nơi Mạc Ngữ chuyển đến cùng gia đình. Tiếng gió hú vù vù, vang lên như những lời thì thầm của linh hồn bị mất. Mặc dù cảnh mưa rơi thường xuyên, nhưng đêm nay, có điều gì đó khác biệt, ánh sáng lồng lộng từ những ngọn đèn dầu cổ kính phản chiếu trên hàng cây cổ thụ, tạo nên bóng ma u ám vô cùng đáng sợ.
Mạc Ngữ ngồi nhắm chặt mắt trong phòng, cố gắng không phải nghe thấy tiếng chân ai đó vội vàng bước trên mái nhà. Ôm lấy chăn, cô bé cảm nhận được sự lạnh giá xâm nhập từ trong suy tưởng, kéo dài cánh cửa sổ mở rộng. Bất ngờ, một phù thủy với bộ áo cổ điển đậm chất quỷ dữ bước vào, ánh mắt ma quỷ rọi sáng trong bóng tối. "Con bé là chiếc bí ẩn cuối cùng, hãy đến với ta," giọng nói lạnh lùng vang vọng, khiến không gian trở nên cảm giác khủng khiếp.
Mạc Ngữ bật dậy, lòng cô nghẹn ngào, "Tại sao bạn lại chọn tôi?" Phù thủy chỉ mỉm cười ác liệt, "Bởi vì con bé là nguồn năng lượng cuối cùng giúp cho Thế Giới Âm Dương hồi sinh. Hãy đưa linh hồn của mình cho ta!" Nụ cười đầy dã tâm trên khuôn mặt phù thủy khiến Mạc Ngữ giật mình, chuẩn bị cho cuộc chiến quyết liệt với thế lực đen tối.