Trên con đường vắng vẻ giữa Kinh Châu thời phong kiến, hình ảnh của Thị Kính và Hoa Xuyên hóa thành bóng đêm mờ ảo. Còn Nhâm Hi đi bước chậm, ánh trăng trải hồng, mật ngọt nhưng bị lá cờ xoay cuồng hỗn loạn vùi dập. Nhâm Hi giã từ cuộc sống hoàng cung, để kiếm mình một chỗ đứng mới giữa bao thị phi, mưu mô.
Tại chốn lạ lùng, gặp được Lâm Động—người hoạt bát, hồn nhiên, nhiệt thành. Đường nhưng việc nhưng, hai con người có số phận hư hỏng từ những kí ức mờ ảo. Cuộc sống của họ hoà quyện, nhưng cũng xé nát nhau. Sự ngọt ngào khiến tâm hồn úa màu, quyến luyến khiến con tim tan vỡ.
Với tâm hồn dần trở nên phức tạp, quá khứ dần bung lụa, liệu họ có thể cùng nhau vượt qua hoạt náo, thể hiện tình yêu thật sự, hay chỉ là những vết thương trăn trở, làm họ xa cách khó lòng nối lại? Định mệnh thường gượng ép, và chính tình ái cũng như một trò chơi đầy nước mắt, đau thương.
Ở nơi mà niềm đau và ước mong đan xen, liệu họ sẽ làm thế nào để thoát khỏi vòng xoáy tội lỗi và tìm kiếm hạnh phúc thật sự? Liệu tình yêu của họ có thể vượt qua mọi khó khăn, hay chỉ là một cái bẫy được thách thức bởi số phận?