Trong một buổi tối u ám, Micheal nhấp nhô trên chiếc ghế sofa một cách vô hồn, ánh đèn mờ nhạt hé lộ bản thân anh trong khói thuốc lá dày đặc. Hồi tưởng về cảm giác bất ổn vẫn luôn ám ảnh anh từng giờ, khiến cho anh chìm đắm trong biển cảm xúc trái ngược. Đôi khi, anh cảm thấy mình đã mất hết niềm tin vào cuộc sống, nhưng lúc khác, sự sống lại trong anh lại bừng lên như ngọn lửa cháy dẻo.
Sự xuất hiện của "Nữ hoàng lạnh lùng" như một vì sao sáng giữa bầu trời tối om. Không giống như bao cô gái khác, cô luôn tự tin, mạnh mẽ và không chút quan tâm đến sự chú ý của người khác. Micheal đã cố gắng tiếp cận cô, nhưng mỗi nỗ lực đều trở nên vụt tắt như lửa dập.
Thế nhưng, mỗi thất bại lại là cơ hội để anh hiểu rõ hơn về chính bản thân mình. Anh cần phải mở lòng, thả lỏng bản thân khỏi vỏ bọc bảo vệ. Và khi Micheal dần thay đổi, sự thay đổi trong cô ấy cũng bắt đầu hiện rõ. Khoảng cách giữa họ không còn xa xôi như trước, mà đang thu hẹp từng chút một, đưa họ đến gần nhau hơn, như hai cánh bướm cuộn lấy nhau giữa đại dương cuộc đời.