Trong một buổi tối tĩnh lặng, ánh đèn lung linh phản chiếu trên bức tấm tường cung điện, Vương gia đứng dậy từ ghế ngồi dưới ánh đèn lung linh, khẽ mỉm cười với biểu cảm huyền bí. "Ngài," Tiếng gọi nhẹ nhàng vang lên từ góc tối của căn phòng, khiến cho Vương gia không khỏi chú ý. Bóng dáng của nàng pháo hôi nữ phụ hiện lên từ bóng đêm, ánh sáng vỡ ra từ đôi mắt cô, phản chiếu cả một vẻ đẹp huyền bí và đầy lôi cuốn.
"Em đây để xin lỗi Vương gia về tất cả những khó khăn đã gây ra cho Vương gia," nàng nói, tiếng nói em ê, nhưng rõ ràng chứa đựng một điều gì đó khác biệt. Vương gia không thể rời mắt khỏi ánh mắt đầy mê hoặc của nàng.
Chợt, một cơn gió lạnh hiện lên, làm lay động mái tóc dài mềm mại của nàng, đồng thời hé lộ một hình xăm lớn trên cánh tay bên kia. Vương gia không thể tin vào đôi mắt của mình, có phải nàng...?
Từ giọng điệu nhỏ nhẹ trở thành một âm thanh quyết liệt, nàng cất tiếng: "Từ bây giờ, tôi sẽ không để cho bất kỳ ai có thể xâm phạm đến Vương gia nữa. Bởi vì... tôi yêu Vương gia!"
Một twist đầy bất ngờ, liệu tình yêu này có thật sự là chuỗi ngày thị phi và âm mưu song hành, hay là một chân tướng mới cho cuộc đời của hai người?