Trên bãi cỏ xanh mướt, Tozaki-san ngồi một mình với ánh nắng chiều nhẹ nhàng chiếu rọi qua mái tóc đen nhánh, tạo nên bóng lãng tử đầy sức hút. Kenjiro tiến đến từ phía sau, dừng lại ở khoảng cách an toàn, ngắm nhìn cô gái một lúc trước khi bước nhanh hơn, cất giọng:
"Tozaki-san, em đã nghĩ về chúng ta...?"
Tozaki-san không quay đầu, nhưng giọng của cô có vẻ căng thẳng: "Kenjiro, anh muốn nói gì?"
Kenjiro không cam lòng, hơi thở trở nên hấp dẫn hơn. "Em luôn lạnh lùng với anh... Liệu có thể... Có thể không?"
Tozaki-san im lặng, trái tim cô đang đập loạn nhịp. Rốt cuộc, cô quyết định đối mặt với cảm xúc: "Kenjiro, tôi... Tôi đã giả vờ lạnh lùng, chỉ để che giấu tình cảm thật sự của mình."
Kenjiro ngạc nhiên, không thể tin vào điều này. "Thật sao? Em thực sự thích anh à?"
Tozaki-san nhìn thẳng vào mắt Kenjiro, bầu trời chiều rực rỡ phản chiếu trong đôi mắt sáng lên. "Có lẽ chúng ta đã dành quá nhiều thời gian cho việc giả vờ... Khi mà thực tế, trái tim chúng ta đã biết điều đó từ lâu."
Kenjiro cười tươi, cảm giác hạnh phúc lan tỏa trong lòng. Hai người ôm nhau, những khao khát từ lâu cuối cùng được hoàn thành trong bầu không khí ngọt ngào của tình yêu. Đó chính là một khởi đầu mới, nơi họ sẽ cùng nhau khám phá những cung bậc cảm xúc đẹp nhất của tình yêu.