Trên đỉnh núi cao, Izin đứng thật vững chãi, ánh nắng mặt trời chiếu sáng choàng tỏ quần xám xịt. Anh cảm thấy sự tận thế bao phủ lấy cõi lòng, nhưng không một phần nào là khủng bố - chỉ là sự chấp nhận. Cả cuộc đời anh từng kiếp luân hồi giờ chỉ còn lại một mục đích duy nhất: tiêu diệt loài người.
Mọi thứ trở nên u ám hơn khi hồn ma của những chú dơi đêm tối kịch độc tập hợp trên đầu Izin, rủ nhau hát ca về bóng tối và hủy diệt. Những con quái vật hùng mạnh mà anh đã gần như khai quật từ lòng đất đều lắng nghe lệnh anh, sẵn sàng lan tràn cơn thịnh nộ khát máu.
Nhưng không ai có thể lường trước sự xuất hiện của cô gái xinh đẹp, mang đến nụ cười như ánh mặt trời ban mai. Đôi mắt xanh biển sâu lắng nhìn vào Izin, thấu hiểu và tràn ngập hy vọng. "Anh không phải là vũ khí," cô gái nói, giọng điệu dịu dàng như làn gió nhẹ vuốt nhẹ mặt hồ chân trời. "Anh có lựa chọn để chấm dứt vòng luân hồi này."
Izin ngơ ngác nhìn cô, trong lòng bừng lên một tia hy vọng mới. Liệu anh sẽ bước tiếp vào bóng tối hay dấn thân vào ánh sáng mùa xuân? Tuỳ tâm anh, và cuộc chiến giữa thù hận và hy vọng mới sẽ quyết định số phận to lớn của Izin và thế giới này...