Một buổi chiều êm đềm, cánh cửa sổ nhỏ lướt nhẹ gió, đưa ánh nắng vàng ấm lành vào căn phòng nhỏ của Tomoyo. Cô nhìn ra ngoài, hơi thở của cuộc sống dường như ngừng trôi, chỉ còn lại sự yên bình khắc sâu trong tâm hồn. Bên cạnh cô, Tomoya ngồi im lặng, ánh mắt như chảy về một khoảng không gian xa xăm.
"Dẫu biết mọi thứ đều không thể trở lại như xưa, nhưng con vẫn muốn tin rằng, tình yêu của chúng ta sẽ vượt qua mọi rào cản," Tomoyo nhẹ nhàng nói, giọng điệu êm đềm như làn gió nhẹ thoảng qua.
Tomoya gật đầu, đôi mắt như đang lắng nghe sự xót xa và tự do trong lời nói của người phụ nữ mà anh yêu say đắm. Hai con người với hai quá khứ khác biệt, nhưng tình yêu đã nối họ lại với nhau, vượt qua mọi gian nan và thử thách.
Và rồi, từ bên ngoài, một cơn gió nhẹ đưa theo hơi ấm, như lời hứa về một ngày mai tươi sáng, một ngày mai mà họ sẽ cùng bước đi, vững bước hơn trong tình yêu mãi mãi của họ.