Trên con đường vắng vẻ, những hạt mưa nhỏ rơi lặng lẽ, phủ lên bề mặt chiếc ô xanh da trời. Kae nắm chặt tay áo, bước chậm chạp trong cơn mưa. Bước khẽ, từng tiếng chân nhẹ nhàng như những giai điệu của trái tim đang rung động.
Ichi, anh chàng đẹp trai và nổi tiếng nhất trường, luôn là điểm sáng mỗi ngày của Kae. Nhưng chỉ khi mưa rơi, Kae mới có thể cảm thấy gần gũi với Ichi hơn khi anh luôn bảo vệ cô dưới mái ô. Kae ước ao trở nên đặc biệt hơn, không chỉ trong những ngày mưa ấy.
Đêm ấy, khi âm nhạc tan biến, Kae ngồi một mình trên bờ sông, nhấn nhá chiếc điện thoại cầm tay. "Anh ơi, em muốn gặp anh," cô nhắn tin, rồi đè nút gửi trước khi sợ hãi có thể chiếm lấy tâm trí mình.
Một vài phút sau, điện thoại rung lên. "Đến bờ sông," tin nhắn trả lời ngắn gọn.
Kae cất điện thoại, chạy thẳng ra khỏi phòng, bước chân không ngừng. Đèo chiếc áo khoác chống mưa, cô lặng lẽ ngồi đợi dưới ánh đèn đường le lói.
"Kae?" Tiếng Ichi vươn dài qua khung cửa, ánh sáng mờ nhòe.
Cô gật đầu. "Em đến đây vì... em muốn gần gũi với anh cả ngày, không chỉ trong những ngày mưa nữa."
Ichi nhìn cô, ánh mắt anh trong veo như dải sáng giữa cơn đêm mưa. "Em đã nghĩ đến cách nào chưa?"
Kae lắc đầu, nhưng sáng mắt. "Em sẽ làm cho anh cảm thấy như ngôi sao sáng giữa bầu trời đầy mây đen, anh nhé."
Lời hứa của cô trở thành khát vọng, nhấp nhô như từng nhịp tim đập mạnh. Con mưa như ngừng rơi, để lại chỉ một khoảnh khắc đầy hy vọng tựa như những giọt nước chảy dài trên khuôn mặt bao phủ bởi vẻ đẹp tinh khôi.