Trong một buổi chiều u tịch, ánh nắng lung linh chiếu xuyên qua những bức cửa sổ của lớp học vẽ. Tâm trí cậu học sinh đang chú ý vào tấm tranh trên giấy khi đột nhiên nghe thấy tiếng nói của một cô gái từ Kansai, phát âm đậm chất miền Nam. Cô ấy đến như một cơn gió nhẹ, nở nụ cười rạng rỡ và gợi lên sự tò mò trong lòng cậu.
"Anh làm gì ở đây mà không vẽ gì hết vậy?" - Cô gái hỏi, ánh mắt sáng lên đầy sự tò mò.
Cậu học sinh bất ngờ đáp lại, "Tôi... Tôi... Thực ra tôi..."
Không còn cách nào khác, cậu phải thú nhận sở thích bí mật của mình.
Cô gái chỉ trấn an với một nụ cười nhẹ, "Nghệ thuật không chỉ là vẽ con người mà còn là cách để chúng ta hiểu về bản thân. Hãy để tôi chỉ cho anh điều đó."
Từ đó, mối quan hệ giữa cậu học sinh và cô gái từ Kansai bắt đầu phát triển, từ bài học vẽ đơn giản đến những dự án nghệ thuật đầy ấn tượng. Cả hai dần hiểu rõ hơn về tâm hồn đối phương, và cùng nhau khám phá ra sự độc đáo và phức tạp trong từng nét vẽ. Một câu chuyện tình yêu, niềm đam mê và khát khao tìm hiểu về bản thân dần bộc lộ, tạo nên một cảm xúc sâu lắng và khó quên.