Trong một đêm trăng sáng, khi cảnh quan rợp bóng tối của lâu đài Lucian vẫn bao phủ cảnh quan, Pernia lẻ loi tựa đứng trong sân vườn. Ánh mắt cô lạnh lùng nhìn theo bóng dáng của Lucian từ xa, anh đang tiến tới một hẻm tối đen nơi khuôn mặt tàn nhẫn của ác quỷ đột nhiên hiện lên.
Dường như từng bước chân của Lucian đều đưa anh xa càng tối tăm hơn, xa lánh Pernia đến một khoảng cách không thể vượt qua. Mặc kệ điệu vị hôn thê cố gắng làm thay đổi số phận, nhưng Lucian luôn giữ khoảng cách với cô, không để cô gần.
Một cơn gió se lạnh thổi qua, làm tung mái tóc dài ngắn bay phờ phạc. Pernia nhận ra rằng, tình yêu của cô chẳng thể làm thay đổi định mệnh nếu Lucian không mở lòng. Và từ đó, trong trái tim cô bắt đầu mọc lên mầm mống nỗi buồn, trống trải hơn bao giờ hết. Liệu sự sống sót trong một cuộc chiến giữa tình yêu và số phận sẽ dẫn Pernia tới đâu?