Trong khoảnh khắc Estella mở mắt ra, cô chỉ cảm thấy sự lạ lẫm và xa cách xung quanh. Bao ký ức về cuộc sống trước đây của mình đều tan biến, thay vào đó, cô đứng giữa một thế giới hoàn toàn mới mẻ. Ánh mắt cô gặp phải đầu tiên là ánh mắt mê hoặc của một người đàn ông lạ mặt, đứng đó như một bức tranh sống động trong không gian vô hình. "Điều duy nhất cô cần làm là luôn nhớ đến tôi," người đàn ông nói, giọng điệu như muốn gợi nhớ điều gì đó trong tâm hồn Estella.
Tuy bị choáng ngợp với những tâm trạng không rõ ràng, cô vẫn cố gắng đặt ra câu hỏi: "Tôi muốn quay trở lại nơi tôi từng sống." Tuy nhiên, câu trả lời của người đàn ông lại làm cô chao đảo: "Không thể, đã trôi qua nhiều thập kỷ kể từ ngày hôm đó rồi. Không thể nào quay trở lại lúc đó đâu."
Những lời này khiến Estella nhận ra mình đang bị cuốn vào một vòng lặp thời gian không thể kiểm soát. Bất lực đứng giữa sự chôn chân của quá khứ và mong muốn tự do của tương lai, cô không thể không tự hỏi: "Hành xử như nào khi được sống lại?" Điều này đã khơi gợi trong Estella một tâm trạng phức tạp giữa hy vọng và tuyệt vọng, khiến cô đối diện với quyết định quan trọng trong cuộc sống mới của mình.