Trên con đường vắng vẻ, ánh nắng chiều ấm dần phai nhạt từng ngọn cây, Young-ae bước đi với bước chậm trễ và nhẹ nhàng. Tâm trạng của cô không thể nào bình yên khi cảm giác mắt trông đợi của người cha ánh mắt bế tắc vẫn âm ỉ theo sau từ đằng sau. Trong tiếng gió thoảng nhẹ, cô quyết định dừng lại, đối mặt với việc phải chấm dứt cuộc sống mà cha đã chọn.
Nhìn thẳng vào ánh mắt của cha, Young-ae lên tiếng: "Tôi không thể sống theo cách mà anh muốn nữa." Dù lời nói của cô cứng rắn, nhưng trong lòng cô vẫn hi vọng rằng sẽ có một ngày cô có thể tìm thấy chính mình. Và cơ hội đó đã đến khi cô gặp chàng trai bí ẩn đó.
Chàng trai ấy, với đôi mắt sâu thẳm và nụ cười ẩn chứa điều gì đó khó hiểu, đã cướp mất trái tim nhỏ bé của Young-ae chỉ trong nháy mắt. Mọi thứ trong cuộc sống của cô bị lật đổ, từ ngôi nhà dư bỏ đến niềm tin vào tình yêu. Cô bắt đầu nhận ra rằng tự do không nằm ở việc chối bỏ mọi ràng buộc, mà là ở việc chấp nhận yêu thương và trở thành chính mình.
Dần dần, Young-ae thấu hiểu rằng quyết định quan trọng nhất không phải là từ bỏ tự do mà là dám yêu và chấp nhận niềm hạnh phúc. Liệu trái tim nhỏ bé của cô có thể vươn lên khỏi định mệnh hay sẽ trở thành con tin của số phận? Young-ae đứng giữa ngã rẽ, không chỉ đối mặt với chính mình mà còn với vũng lầy của quyết định, nơi mà bước đi nào cũng mang theo những hậu quả không thể lường trước.