Trong sự bối rối và hoang mang với lời đề nghị kỳ quặc từ người đàn ông mà tôi gọi là ác ma, tôi bất giác đưa tay nhấc lên, chạm vào bàn tay anh ta. Ngay lập tức, tôi nhận ra một dòng thông điệp vô hình truyền đến: “Không phải trao đổi sức mạnh, mà trao đổi cảm xúc.” Một luồng năng lượng đầy mạnh mẽ từ ác ma truyền vào tôi, hiện lên những hình ảnh mơ hồ về quá khứ đau buồn của anh ta. Tôi bỗng hiểu rằng, dưới lớp vỏ tàn nhẫn, anh ta cũng chỉ là một con người bị thương đau vô cùng.
Điều này khiến tôi thấu hiểu, nhưng cũng khiến tôi đánh mất bản thân mình. Tôi cảm nhận rõ từng cảm xúc, từ sự cô đơn, tủi nhục cho đến niềm hy vọng và ấm áp. Ác ma không còn là kẻ đứng đằng sau màn đêm u tối nữa, mà là một con người với cảm xúc đầy rẫy.
Khoé môi anh ta cong lên với một nụ cười nhẹ nhàng, "Chúng ta thử nhé. Hãy trao đổi cảm xúc, thay vì trao đổi sức mạnh.” Tôi cảm nhận sự ấm áp từ bàn tay anh, nơi mà trước đây chỉ toát lên lạnh lẽo. Khoảnh khắc ấy, tôi hiểu rằng, dù đã chạy sau khi ăn kẹo, thì đây chính là lúc tôi cảm thấy đắm chìm trong một thế giới mới, với những cảm xúc và tình cảm chân thật.