Trong căn nhà tối tăm phủ đầy bụi bẩn và hơi ẩm, Yi Jae lặng lẽ nhìn Cao Lỗ từ góc đèn hắt. Bóng người kia duyên dáng nhưng lạnh lùng, tạo nên một khung hình đầy mê hoặc. Những kí ức về những chiều ấm êm cùng người kia, giờ đây trở thành những vết cắt sâu trong trái tim anh.
"Tớ không bao giờ quên được những gì mình từng trải qua, Cao Lỗ," Yi Jae thốt lên, ánh mắt chứa đựng sự bỡn cợt và đau khổ. "Nhưng tớ không thể tha thứ cho việc mọi thứ đã thay đổi."
Cao Lỗ không đưa ra phản ứng gì, chỉ là nụ cười lạnh lùng vẫn hiện hữu trên môi. "Thì giờ đây tôi sẽ làm tan nát tất cả, Yi Jae," giọng nói của Cao Lỗ âm u và tự tin. "Chúng ta không thể cùng tồn tại trong thế giới này, mà chỉ một trong số chúng ta mới có thể đi tiếp."
Yi Jae cảm thấy trái tim mình như bị bóp nghẹt trong lòng ngực. Những cảm xúc lẫn lộn giữa sự hận thù và tình yêu, giữa đau khổ và hy vọng, làm cho anh không biết phải làm sao. Liệu anh có thể vượt qua khó khăn này, hay sẽ mắc kẹt trong vòng xoay của quá khứ đau buồn và hiện tại đầy bí ẩn?