Trong một buổi chiều mùa hè nóng bức trên hòn đảo Okinawan, Tiji-kun đứng giữa đám đông, đôi mắt sáng ngời như lửa hồng, tay cầm chặt nắm cát trên plavas vàng. "Đến đây mà xem trận chiến thật sự bắt đầu", anh gào lên, âm thanh rền vang khắp đường phố. Cả nhà trường bỗng dưng trở nên xôn xao, không ai lạ lẫm với danh tiếng của chàng thiếu niên mặc chiếc áo phông trắng tinh khôi này.
Trên sân trường rộ lên bài học đáng nhớ của cuộc đấu. Tuy chỉ mang theo bàn tay trần, Tiji-kun đã biến nó thành vũ khí sắc bén, dẫn đầu không khí huyết sôi đỏ bừng của cuộc chiến. Ông trời dường như đã ban tặng cho chàng công dân địa phương này khả năng tuyệt vời, từ khiếm khuyết biến thành sức mạnh. Tâm hồn anh ấy chứa đựng những khao khát không thể kiềm chế, và bất chấp nguy hiểm, anh sẵn sàng vươn lên trước mắt mọi thử thách.
Phía trước, người đối đầu đã sẵn sàng. Ánh mắt đầy thách thức của đối thủ chưa bao giờ làm Tiji-kun nao lòng. Một trận chiến gay cấn và đầy kịch tính sẽ bắt đầu, khi cây nêu gục ngã, tiếng hò reo kêu vang, và con người chứng tỏ sức mạnh không phải từ vũ khí, mà từ ý chí kiên cường và tinh thần không khuất phục.