Trên bãi biển hoang sơ, sóng biển xanh ngắt vỗ vào bờ cát trắng tung bọt. Diệp Lăng Tịch và Thành Nam Hoành đứng đối diện nhau, cùng nhìn thẳng vào đôi mắt đang lấp lánh những cảm xúc khó nói.
"Đúng vậy, chúng ta chỉ còn 1% cơ hội," Thành Nam Hoành bắt đầu, giọng nói đầy nghiêm túc. "Nhưng em có tin rằng chúng ta còn cơ hội để thay đổi kết thúc của chúng ta không, Lăng Tịch?"
Diệp Lăng Tịch hít sâu một hơi, ánh mắt sáng lên trong sự quyết tâm. "Chúng ta không thể trốn tránh tình cảm của mình mãi được, Nam Hoành. Hãy dừng lại ở đây, hãy đối diện với tình yêu mà chúng ta đều không thể phủ nhận."
Những lời này truyền đạt đến nhau những cảm xúc sâu thẳm, những đau đớn, những niềm vui đã nhen nhóm trong trái tim họ suốt bao năm qua. Trước bãi biển hoang sơ bao la, họ ôm nhau, để cho tình yêu của họ bừng sáng giữa cuộc sống hỗn loạn, nhiễu nhương. Còn 1%, liệu họ sẽ vượt qua được, hay mọi bi kịch sẽ tìm đến?