Dưới ánh trăng lạnh giá, Vân Đế đứng trên đỉnh núi, áo choàng đen mịn bay phập phờ, biểu hiện của sự quyền lực và kiên định. Ký ức về thời Tiên Giới huy hoàng cứ trỗi dậy, nhưng ánh mắt anh không còn ngây ngô nữa - thay vào đó là sự quyết tâm và sức mạnh đầy ngổn ngang.
“Quá khứ không thể thay đổi, nhưng tương lai có thể," Vân Đế thì thầm với chính mình, giọng điệu cứ như là một thần thánh đang định rõ số phận. Anh đã trải qua sự biến đổi khốc liệt, từ một cậu bé vụng về trở thành một vị thần thống trị.
Trái tim Vân Thanh Nham như vỡ ra khi nhìn xuống thị trấn nhân gian, nơi mọi sự vẫn cứ đọng lại như một cái hố đen. Anh không thể từ bỏ sức mạnh của mình, và bây giờ anh muốn thể hiện thế nào là quyền lực chân chính. Vân Đế bước xuống, mỗi bước đi là một cơn sóng năng lượng hủy diệt. “Thế giới này sẽ phải nhớ tên ta," anh nói, tiếng cười vang dữ dội xa xôi.
Sự hỗn loạn sắp ập đến, và Vân Đế sẽ là trung tâm của mọi biến cố. Nhưng liệu anh có thể kiểm soát được sức mạnh của mình, hay sẽ chìm đắm trong con người ngày càng mất kiểm soát của mình? Suýt nữa, ánh trăng trên bầu trời đêm tối cũng phải ngả mũ trước sức mạnh vô biên của Vân Đế...