Trên con đường vắng vẻ, ánh đèn đường bi thảm phục đã lụi tàn, một kẻ sát nhân lạnh lùng đang ngồi trên giàn tàu hoặc, ngón tay dài và cơ bắp nảy lên dưới làn gió khô và mãnh liệt. Anh ta, với vẻ mặt lạnh lùng tự tin, nhếch môi cười nhạt khi cái bóng của một người đàn ông quyền lực đang ngả về phía anh. Đó không phải là nạn nhân tiếp theo, mà chính là mục tiêu của anh - con bạch tuộc đang đứng trước mắt anh từng giọt một.”
"Người mạnh khẽ hỏi," Lý do...?
"Một tiếng cười khác lạ giữa cơn gió lạnh. "Buồn cười nhưng chỉ có thế giới này họ mới nghĩ em là con quỷ thật sự." Anh ta nhìn thẳng vào mắt của kẻ đứng trước mình, ánh mắt đang nhấn chìm vào tâm can của kẻ kia.
Vào phút cuối cùng, sự thật đằng sau vụ án mạng đẫm máu từng bước xuất hiện. Nhân vật trái đẹp đẽ đến từ cái hố đen tâm hồn đen tối tương ẩn... liệu kẻ thù có thể chịu đựng được sự thật này?”