Trái tim Spartacus đập nhanh khi anh nhìn thấy ánh sáng màu vàng pha lẫn ám ảnh bên kia vực nơi niềm hy vọng đang chờ đợi. Sự lựa chọn cuối cùng của mình, giữa quyền năng và tự do, giữa tình yêu và báo thù, đang đặt ra trước mắt anh như một vụ nổ sắp xảy ra.
“Hãy chọn đi, Spartacus,” giọng nói lạnh lùng vang lên, dường như từng từ ngữ đều chứa đựng sức mạnh vô hình. “Đây là cơ hội cuối cùng của ngươi.”
Spartacus nhớ về những người bạn đã hy sinh, những kẻ địch đã gục ngã trước tài năng đấm đá vô cùng của mình. Những kí ức ấy như một cơn gió lạnh thổi qua tâm hồn anh, khiến quyết định trở nên khó khăn hơn bao giờ hết.
“Tự do… hay quyền lực?” Spartacus tự hỏi trong trí não rối bời. Anh có thể cứu vớt thế giới này khỏi bóng tối đen tối, nhưng liệu anh có sẵn lòng hy sinh tất cả?
Vực sâu đó không phải chỉ là sự chia ly giữa cuộc sống và cái chết, mà còn giữa mảnh ghép cuối cùng của một tấm lòng đã vỡ tan. Spartacus nhắm mắt, nhấn chặt hai bàn tay lại, rồi bước vượt qua ranh giới tối tăm. Giấc mơ mới, hy vọng mới, và một lối đi mới đang chờ đợi anh ở bên kia cánh cổng định mệnh.