Trên bức tranh nền màu tím lang thang của buổi tối ấy, Lâm Sở Sở đứng đó, ánh mắt rơi vào đôi mắt đen lặng lẽ của người đàn ông kia. Anh vẫn đứng đó, với nụ cười đầy cảm xúc, nhưng giữa khuôn mặt đó, cô nhận ra sự xa lạ và lạnh lùng. Một cái ôm, một cái hôn nhẹ, một sự nâng niu chăm sóc không từ thương đáng chú ý. Cuối cùng, Sở Sở mỉm cười nhưng trong lòng, một sự hoang mang lạ lùng bắt đầu trỗi dậy.
Đã bao lần cô tưởng rằng mình đã quên, đã vượt qua, nhưng mỗi khi những kí ức quay về, hình ảnh anh như một vệt sáng chói vẽ lên trái tim cô. Khoảng thời gian đau khổ, những vết thương lòng không thể làm mờ dần theo tháng ngày. Anh - người chồng trước bá đạo đã từng là ngọn lửa đốt cháy tất cả, lại đây, dịu dàng và âm thầm chiều chuộng cô. Liệu đó chỉ là một trò chơi mới? Hay đằng sau sự thay đổi đó là một kế hoạch khác? Sở Sở bắt đầu mơ hồ, âm vang những câu hỏi không lời trên hồn cô, khiến cho bóng tối bao trùm lên tâm trí mình...