Trên bờ biển u ám, Illian Heinrich và Haven Winter đối diện nhau, ánh mắt nồng nàn nhưng cũng lạnh lùng. Một cốc nước lạnh giá nằm trên tay Illian nhấp nhô nhẹ, như một lời đe dọa thinh lặng lan tỏa trong không gian.
"Haven Winter, chiếc cốc nước này đủ để thổi bay màn bí mật giữa chúng ta," Illian nói, giọng điệu không chút rung động, nhưng từng từ ngữ như lưỡi dao sắc bén đâm vào trái tim của Haven.
Ký ức đan xen xen kẽ trong tâm trí Haven, những hình ảnh mơ hồ nhưng sâu đậm bắt đầu hiện ra. Cô cảm thấy hơi thở trở nên dồi dào, trái tim đập rộn ràng trong ngực, và sự hoang mang tràn ngập mỗi tia tia ý niệm.
"Haven, tôi nhớ rõ người kiếp trước của cô," Illian tiếp tục, "Và tất cả sẽ được hé lộ. Sự thật sẽ xuất hiện, cho dù có gì đi nữa."
Haven không thốt ra lời nào, chỉ cảm nhận sự run rẩy lạ lùng xâm chiếm cơ thể. Mọi chuyện đang dần hé mở, bức màn che kín quá khứ sắp bị khởi sắc. Câu chuyện của họ, mảnh ghép cuối cùng sẽ hoàn chỉnh, liệu tương lai sẽ mang đến hạnh phúc hay thất vọng?