Trên đường rừng đặc dữ, bức hình của mặt trăng lạnh lẽo chiếu sáng qua những tán lá rụng phủ kín đường đi của đội thợ săn. Ash dẫn đầu, ánh mắt u ám của anh như thấu hiểu được mọi bí mật, mở ra những cánh cửa tối tăm trong tâm hồn những con quái vật.
Bỗng nhiên, tiếng vỗ cánh kịch tính cắt ngang không khí yên bình. Một con quái vật to lớn, mảnh mai và huyền bí, bao phủ bởi bóng tối đã từng bước hiện hình giữa rừng cây. Ash nhìn thấy hình ảnh của một đứa trẻ lạc lõng trong suy tư của con quái vật, một hình ảnh vô cùng quen thuộc.
Anh ngẩng đầu, ánh mắt sáng lên trong giây lát, và dáng điềm tĩnh của một chiến binh vững vàng hiện lên. "Con ấy không phải là kẻ thù." Ash lên tiếng, giọng nói êm đềm nhưng rõ ràng, khiến tất cả mọi người đều ngạc nhiên.
Con quái vật không lủi thủi, mà làm những cử động chứng tỏ sự hiểu biết. Trái tim của Ash đập nhanh, vị lạnh trong lòng dần tan biến. "Mọi thứ không phải lúc nào cũng như chúng ta suy đoán," anh nói.
Và câu chuyện về thợ săn số mệnh cấp F và con quái vật bắt đầu mở ra một chương mới, nơi bi kịch và hy vọng hoà quyện, tạo nên một twist đầy bất ngờ và sự rõ ràng trong tâm hồn.