Trên bầu trời đêm tối, ánh trăng nhạt nhòa vẫn không thể xuyên thấu được lớp sương mù đen kịt phủ phục khắp Lãng Lãng. Trong bóng tối ấy, tiếng bước chân lừng lững vang lên, như tiếng hồn ma lang thang trong cõi vô hình. Nhưng không phải hồn ma, mà là Thiên Tướng - linh tướng trẻ tuổi mang trên vai khí lực của thiên đình.
Ở đầu lối đi rợp sương đêm, Thần Ma đứng im như một bức tượng đá hắc ám. Ánh mắt của hắn như hai viên ngọc đen lấp lánh, phản chiếu sự bí ẩn và sức mạnh không đo lường được. Hai linh tướng đối diện nhau, một cuộc đấu trí, đấu lực bắt đầu.
Thiên Tướng không chỉ đứng lên vì bản thân mình, mà còn vì dân làng, vì niềm tin vào sức mạnh thiêng liêng. Hắn bước nhanh về phía Thần Ma, tay nắm chặt thanh kiếm phản chiếu ánh trăng. "Xin hãy dừng lại, Thần Ma. Sức mạnh của ngươi không thể lạm dụng để làm hại dân làng nữa!"
Thần Ma bật cười, một tiếng cười ngạo mạn đầy sức mạnh. "Ngươi đâu đủ tư cách để đứng trước ta, Thiên Tướng. Hãy nhận lấy sức mạnh của địa ngục!" Hắn vung tay, một luồng hơi ma quỷ bao phủ Thiên Tướng, đe dọa nuốt chửng linh hồn hắn.
Nhưng Thiên Tướng không chùn bước. Hắn vươn thanh kiếm lên, lòng kiên định như núi đất vững chãi. "Tâm hồn của ta thuộc về thiên đình, không phải địa ngục. Ta sẽ ngăn chặn sự hỗn loạn của ngươi, Thần Ma!" Cuộc đấu, giữa sức mạnh và lòng kiêng trì, giữa ác độc và công bằng, đã bắt đầu, khi màn đêm buông xuống, kết quả cuối cùng sẽ là điều không ai dám đoán trước.