Trước mắt, Thành Giao cắt đứt đường thực hiện lời hứa với Doanh Chính, tương lai vùng núi đang đứng trước bờ vực nguy cơ. Ánh mắt của anh đỏ bừng, từ trong bóng tối tối của lâm can, nhấp nhô như lửa đốt. Không phải Lã Bất Vi, không phải đao của Thiên Hoàng, mà chính là tòa cung rực lên đám lửa ánh sáng, chẳng ai khác ngoài Tối Công lực hùng mạnh như sóng biển.
Tuy nhiên, bộ áo lính của Doanh Chính xanh lá cây vẫn chưa cỡi. Anh không sợ hãi, chứa đấp ngọn lửa tự do, chiến đấu đang lên cao trào - anh áp đảo.
"Còn em, Lã Bất Vi." Thành Giao quay đầu nhìn về tay. "Em muốn giết anh được không?"
Bất ngờ chợt ngút ngàn, Lã Bất Vi nhấc đao, lửa sáng lóe, quét hỏa tiêu diệt gai trên mặt đất. Người chỉ còn lại có Doanh Chính, cái bóng lơ lửng nuốt chửng trong không khí tĩnh lặng, vụt tắt sau tiếng kể tè thiếp."