Trên đỉnh núi Lửa Huyền Bí, gió lạnh xuyên qua từng khe hở của bức tường đá vững chãi. Thiên Ma Phi đứng đối diện với trùm phản bội, vẻ mặt hắn đầy vẻ quyết đoán và âm u. Sức mạnh vốn gợi mở từ bóng tối ngày càng bùng cháy trong lòng hắn, tạo nên một cơn lốc đen đầy hủy diệt.
"Dày công làm hại, giờ đây em cũng sẽ nhận lấy mọi phúc thù mà mình đã gieo vào," Thiên Ma Phi thề khẽ, giọng nói với cảm xúc lạnh lùng và dữ dội.
Nhưng khi vũ điệu côn trùng tử chiến bắt đầu, mỗi cú đánh, mỗi đòn tấn công đều khơi gợi những kí ức đau đớn, những vết thương chưa lành trong tâm hồn của hắn. Dần dần, sự tàn bạo và vô tình đã che phủ mọi tinh thần nhân văn, biến Thiên Ma Phi thành một cơn ác mộng khát máu.
Nhưng giữa cơn lốc tàn bạo đó, ánh sáng mờ dần từng lúc, như là một lời nhắc nhở về quá khứ không thể nào lãng quên. Liệu ý chí kiên cường có đủ để hắn đập tan bóng tối bên trong, hay sự tàn nhẫn sẽ là thứ duy nhất tồn tại, khiến Thiên Ma Phi sụp đổ trong chính cuộc trả thù mà hắn đã chọn lựa?