Trên đỉnh núi Thiên Sơn, cuộc đối đầu giữa Ám Kiếm Sư và Hiên Vương dần trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Ánh sáng lóe lên từ những ngọn đèn lồng, phản chiếu ánh kim loại sắc nét trên thanh kiếm của Hiên Vương. Đưa tay lên, hắn bật bước về phía Ám Kiếm Sư, ánh mắt trong vắt như lưỡi kiếm sắc bén.
"Thách thức người mạnh nhất Thiên Đạo, dũng cảm lắm!" Hiên Vương lên tiếng, giọng nói âm điệu nhưng đầy uy nghiêm.
Ám Kiếm Sư mỉm cười một cách khinh bỉ, tay chống áo, "Thấy chưa, Hiên Vương, thế giới này không chỉ dành cho một mình ngươi."
Một cơn gió lạnh xoáy quanh, kéo theo cơn mưa xối xả, khiến lớp sương mù phủ kín địa hình. Đèn lồng reo lên, sáng lên khuôn mặt nghiêm túc của Hiên Vương, và trong đôi mắt ấy, ánh sáng của quyền năng và trách nhiệm.
"Ta không phải là Hiên Vương vì quyền lực. Ta là người chịu trách nhiệm bảo vệ Thiên Đạo khỏi sự hỗn loạn và tàn bạo. Và ngươi, Ám Kiếm Sư, sẽ phải đối mặt với hậu quả của những hành động mà ngươi đã lựa chọn." Hai dạng võ công cao cường, Thiên Long và Đạo Kiếm, sáng rực trên cánh tay của Hiên Vương, sẵn sàng chiến đấu cho giữa sự công bằng và bình yên cho Thiên Đạo.