Trên mái ngói rợp bóng cây thông cao, cô gái tóc xanh dương ngồi thở dài, ánh mắt buồn bã nhìn về phía bức hình vẽ cổ xưa trên tường đền thờ. Cô là người duy nhất hiểu rõ về bí mật của ngôi đền cổ này, là người nắm giữ linh hồn một thời xa xưa. Ngày nào, cô bị hấp dẫn bởi vẻ đẹp kiêu sa, tinh khiết của một đêm trăng thanh. Nhưng đêm nay, khi ánh trăng khuya buông xuống, một bóng hình xuất hiện từ trong bức hình cổ, mắt lạnh lùng nhưng đầy uẩn khúc.
"Anh đây," giọng nói ấm áp nhưng chứa đựng một sự lạnh lùng khó lường, "anh đến để hoàn thành thứ mà anh đã đang đợi từ ngàn năm qua."
Cô gái không thể tin vào mắt mình, nhưng ánh mắt lạnh lùng cùng đôi tay căng thẳng của người đàn ông kia khiến cô phải tin rằng đó không phải ước mơ. Và từ đây, mối quan hệ giữa hai người bắt đầu bén nhau, xen lẫn giữa sự khát khao và ẩn chứa nỗi đau không thể nói thành lời.