Kukichi Naomi nhìn vào gương, ánh mắt nhạt nhòa chứa đựng nỗi lo sợ không thể diễn tả. Cơn ác mộng về người đàn ông mặc áo choàng đen cầm đầu lâu đã ám ảnh cô suốt đêm dài. Sự bí ẩn về giấc mơ này khiến cô không thể tập trung vào việc chuẩn bị cho buổi hòa nhạc quan trọng. Bác sĩ Matsuzaki nhấn mạnh: "Cô cần nhớ rằng, giấc mơ thường đến từ những tâm trí lo lắng."
Trên bờ sân khấu, các thành viên trong ban nhạc cũ của Naomi đều trầm trồ, mỗi người đều mang trong mình một bí mật không dám tiết lộ. Khi đàn dồn âm hưởng đầu tiên vang lên, từ góc sân khấu, một cánh cửa bí ẩn mở ra, vẻ mặt kinh hoàng của cảnh sát khi họ phát hiện xác không đầu càng khiến mọi thứ trở nên phức tạp hơn bao giờ hết.
Nhịp nhạc thở dài của violoncello vẫn vọng mãi, giọng hát trong trẻo của Naomi dần lấn át cảnh sát phá án và những bí mật của ban nhạc. Mọi góc khuất dần được hé lộ, khiến cho sự thật về người đàn ông áo choàng đen và cái đầu lâu cuối cùng cũng nổi bật giữa dòng chảy ngôn tình rối ren của cuộc sống.