Hưng đứng như đinh đóng cột, bàn tay run rẩy không dám chạm vào cái áo sơ mi trắng kẻ sọc xanh dương trước mắt. Đôi mắt hắn không thể rời khỏi bức tranh sống động trước mặt, nơi mà Đạt đã biến hóa thành một cô gái xinh đẹp đến không thể tin được.
"Cậu... Cậu biến thành..." Hưng tròn mắt nhìn Đạt, lưỡi không còn nhúc nhích được một từ nào.
Đạt cười tươi, đôi môi hồng nhẹ rạng rỡ. "Vậy mà cậu vẫn nhận ra tớ à?" Bằng một cử chỉ duỗi tay, Đạt xoay nhẹ tỉ mỉ để hạ nhẹ mái tóc buông dài xuống vai.
Bất kể Hưng cố gắng dựa vào lý trí, trái tim anh không thể ngừng đập nhanh. "Tại sao? Tại sao cậu làm thế?" Hưng cố gắng kiềm chế giọng nói, nhưng trong tiếng nói vẫn chứa đựng một chút bối rối và hỏi thăm.
Đạt nhìn thẳng vào mắt Hưng, ánh mắt ấy không còn là đồng đội hay người bạn cùng phòng trước đây. "Vì tớ biết mình muốn làm gì, và tớ muốn cậu nhìn vào tớ bằng ánh mắt mới."
Và bắt đầu từ đây, cuộc hành trình mới của Hưng và Đạt với những thách thức, bí ẩn và tình cảm bắt đầu khám phá và bộc lộ...