Bầu không khí nặng nề đang bao trùm cả căn phòng, chỉ có tiếng xào xạc của lá bài lật tung liên tục. Đám mây đen đỉnh như gợi nhớ đến sự đen tối trong tâm hồn mỗi người. Thần Bài, với ánh mắt u ám, nhìn chằm chằm vào lá bài mà mình vừa lật. Mồ hôi lạnh từ trán anh rơi xuống, nhưng sự bình tĩnh trên khuôn mặt không bao giờ phai nhạt.
Trái tim anh đập thình thịch, nhưng không phải từ căng thẳng của trận đấu, mà là từ nỗi lo sợ và đau đớn từ quá khứ. Mỗi nước bài lật, một mảnh ký ức đen tối lại hiện về, nhấn chìm anh vào biển lửa ký ức. Không phải ai cũng biết, sau nụ cười cạn lời của Thần Bài chính là sự tuyệt vọng vô biên và những vết thương không thể lành của một người đã trải qua quá nhiều.
"Không phải tất cả mọi thứ đều là như ta thấy, và không phải tất cả mọi người đều đích thực", Thần Bài tâm sự trong lòng mình khi tiếp tục lật bài. Trận chiến không chỉ là về việc đánh bại đối thủ mà còn là về việc đánh bại chính bản thân và quá khứ u ám. Kết cục của trận đấu này sẽ thú vị đến mức nào, khi mọi bí mật sắp được vén màn?
Đọc xong đoạn văn này, liệu bạn có cảm thấy sự căng thẳng và hấp dẫn không?