Trên chiến trường khốc liệt, gió lạnh thổi qua từng góc cạnh, làm cho ánh sáng trăng lạnh lùng nhấp nhô trên bộ giáp lịch lãm của Tanya. Đèn pha chiếu sáng từ chiếc xe tăng bị phá hủy phản chiếu lên gương mặt cô, tạo nên một bức tranh đẫm máu đầy u ám. Trái tim của cô đập lên nhịp nhàng, nhưng trong đôi mắt lạnh lùng vẫn luôn tỏa sáng một tinh thần chiến binh không ngừng.
Tanya đứng dậy từ vị thế nằm sấp trên mặt đất, nhếch mép với nụ cười khẩn nguyền. "Không ngờ địch lại thua sớm đến thế, thú vị quá chừng," cô thì thào với giọng lạnh lùng. Đột nhiên, từng hạt mưa nặng hạng quấn quýt nhau bay về phía cô, ganh tị với ánh sáng mặt trăng như muốn chôn vùi tâm hồn đang cháy bỏng của nữ chiến binh.
Biết được mình đang trong tình huống nguy cấp, Tanya nhanh chóng vươn lên, lựa chọn khẩu súng ma thuật mạnh mẽ nhất và bắn ngược lại với tốc độ nhanh như chớp. Những vụ nổ mạnh mẽ xé toang bầu không khí, làm cho địch phải bất ngờ bỏ chạy. Tanya không ngần ngại lên tiếng cười, đánh bại địch một cách dễ dàng như việc thưởng thức một bữa ăn ngon.
Trong khoảnh khắc đó, sự phấn khích và nỗi sợ hãi đan xen trong tâm hồn của Tanya, tạo nên một lẽ sống khó hiểu đối với người khác. Nhưng đằng sau vẻ ngoài lạnh lùng là một con người đầy lòng tự tôn, luôn tìm kiếm niềm vui và hy vọng dù giữa chiến trường đẫm máu.