Trong một trận chiến khốc liệt giữa ba quân tướng, không khí ngập tràn khói lửa và máu tanh. Giữa bầy lửa, một người đàn ông cao lớn với ánh mắt kiêu hãnh đứng nổi bật giữa chiến trường. Anh ta là Lữ Bố - Kẻ Thụ Ấn của Bắc Đẩu, được truyền cho Thần Binh "Huyết Thiên Đao" với sức mạnh khủng khiếp.
Với mỗi đường đao rơi xuống, Lữ Bố hủy diệt mọi thứ xung quanh như một cơn cuồng phong. Tướng quân địch không thể ngăn cản được sự hủy diệt của anh, và chỉ biết gục đầu trước sức mạnh vô song. Nhưng trong cái lạnh lùng của ánh mắt, vẫn hiện lên một chút bi thương và cô đơn không thể nào giấu được.
Giọt lệ cuối cùng của chiến binh rơi xuống, từng giọt máu mệt mỏi đập vào lòng đất. Nỗi đau vô tận nơi trái tim đã lâu lắm, khiến Lữ Bố nhận ra rằng, sức mạnh không phải lúc nào cũng đủ để thay đổi số phận. Và một hồn lực mới trong anh bắt đầu mọc lên, hoàn toàn khác biệt, khiến cả Tam Quốc phải dậy sóng trước sự xuất hiện của một "Kẻ Thụ Ấn" hoàn toàn mới - một chiến binh kiên cường không ngừng tìm kiếm con đường của mình giữa cuộc chiến không hồi kết.