Tatsuya Kamijo đẩy cánh cửa sắt màu đen, chỉ để nhận ra rằng không gian bên trong trại tập trung kỳ bí này mênh mông và lạ lẫm hơn bao giờ hết. Ánh đèn âm u giăng lên từng góc khuất, tạo ra bóng tối đủ để lấp lửng những bí ẩn không lời đáp.
Mỗi bước anh bước, tiếng dậy đèn và tiếng rên rỉ kỳ quái từ những tâm hồn bị mắc kẹt dường như lơ lửng trong không gian điên rồ này. Tatsuya nhận ra rằng anh không còn ở trong thế giới thực nữa, mà đang bước vào một thế giới tăm tối của ảo ảnh và ảo giác.
Nhìn vào gương, khuôn mặt anh nhăn nhó nhưng ai cũng biết rằng không phải do tuổi tác mà là do căng thẳng và sợ hãi. Mọi thứ xung quanh anh đều dường như đang trở nên lố bịch, mỗi ngày một chút, từng khung cảnh biến đổi theo cách không thể lý giải.
Tatsuya nhận ra rằng sự tái sinh không chỉ là một khái niệm, mà còn là một thực tế đen tối đang chờ đợi anh. Ôm lấy bí mật và sự thật không dám ngẩng đầu nhìn, anh biết rằng chỉ có thể chiến đấu để sống sót mà thôi. Trong bi kịch của cuộc đời, mỗi bước đi của Tatsuya đều là một màn trình diễn, nơi linh hồn và tâm trí đều đang bị đe dọa chỉ trong một nỗi sợ hãi không lối thoát.