Trên đỉnh Tháp Vương, trận chiến cam go đã bùng nổ giữa Ánh Sáng Công Lý và quân lính tàn bạo của vua. Trái ngược hoàn toàn với sức mạnh thô bạo của đối thủ, Ánh Sáng Công Lý đánh bại kẻ thù bằng sự linh hoạt, chiêu thức uyển chuyển và lòng dũng cảm không ngừng. Mỗi đòn đánh của anh như một bài học về sự công bằng và tinh thần chiến đấu không chịu khuất phục.
Trong lúc chiến đấu căng thẳng, Ánh Sáng Công Lý bất ngờ hồi tưởng về quá khứ, về thời kỳ anh từng là Tháp Vương, bị giam cầm và lợi dụng để thực hiện những việc đen tối. Sự lận đận đã đẩy anh vào thế giới bóng tối, nhưng cũng chính sự trải nghiệm đau thương đã khiến Ánh Sáng Công Lý trở nên mạnh mẽ và kiên cường hơn bao giờ hết.
Khi tất cả mong manh và tối tăm, Ánh Sáng Công Lý nâng cao giọng nói: "Không ai sinh ra để thành kẻ ác, mà là môi trường và số phận đã biến họ trở thành như vậy. Ta sẽ không giết chết mày, vua tàn bạo, mà sẽ dùng ánh sáng để phá tan bóng tối trong tâm hồn mày." Ánh sáng tỏa rạng, làn gió mới của công bằng và nhân từ thổi hồi, mở ra một chương mới cho vùng đất đầy hy vọng. Tháp Vương không còn là biểu tượng của sự độc tài, mà là nguồn cảm hứng cho một tương lai tươi sáng.