Trên đỉnh núi Huyền Bí, ánh nắng mặt trời chiếu rọi xuống khiến bộ giáp lam của Lục Hạo lấp lánh như muốt. Ông trời thần bí dường như đã ban tặng cho anh một sứ mệnh vĩ đại. Nhưng trong lòng Lục Hạo, vẫn còn đọng lại những vết thương sâu thẳm từ quá khứ. Những người bạn, những người anh em từng đồng hành bên cạnh, giờ đều đã rời xa và phản bội anh.
Những cơn gió lạnh thổi qua như muốn xua tan những suy tư u ám, nhưng trong tâm trí Lục Hạo, hận thù vẫn chưa tan đi. Anh không chỉ muốn trở nên mạnh mẽ hơn, mà còn muốn chứng minh cho tất cả thấy, người mạnh nhất không phải là người có sức mạnh vô biên, mà là người biết kiểm soát, biết đứng lên sau mỗi trận thất bại.
Một gươm sắc bén như lưỡi liềm được Lục Hạo vung lên, ánh sáng chói chang phản chiếu trên bề mặt lưỡi gươm, biến nó thành vũ khí huyền thoại, gánh trên vai người anh hùng Thần Long. Đúng lúc đó, một bóng người hiện lên từ đằng sau, ánh mắt lạnh lùng nhưng cũng ẩn chứa nỗi buồn thương sâu kín. Liệu người này sẽ là đồng minh hay kẻ thù trong cuộc chiến sắp tới, khi một âm thanh lạ kỳ vang lên giữa không gian bao la, lời tiên đoán về số phận sắp được gieo rắc trên con đường mà Lục Hạo đã chọn theo?