Trong bóng tối của đêm, tiếng rên rỉ vang lên từ góc phố hoang. Một người đàn ông trẻ tuổi, với vết thương sâu trên lưng, nằm bất tỉnh trên mặt đất. Khi mắt anh mở dần, ánh sáng trăng lạnh lẽo soi sáng bộ mặt u ám của hắn. Dậy mình, anh cảm nhận được một sức mạnh xa xôi từ bên trong, như ngàn năm thuần thục đã dậy, như một linh hồn từ thế kỷ vinh quang đã thức tỉnh.
Dần dần, khí khái bao quanh cơ thể anh biến đổi, những điều tưởng chừng như huyền bí trở nên hiện hữu. Một quân bài mang hình ảnh hổ vương hiện ra trong tay anh, ánh mắt anh đầy sát khí nhìn về phía xa ấy, như muốn chinh phục mọi vinh quang và định đoạt số phận của chính mình.
"Ta là Bá Vương," anh nhấn mạnh, tiếng nói vang lên như chuông reo, dội vang khắp cõi não. "Võ công tuyệt thế, truyền thừa Bá Vương, sẽ giặc phá mọi chướng ngại, đoạt lại hết thảy danh vọng mà ta xứng đáng có!"
Với ngọn đèn dầu mờ ảo chiếu sáng, hình ảnh một vị bá vương mới mẻ, hùng mạnh và quyết đoán, bắt đầu hiện hữu giữa thế giới xưa cũ.