Trên đỉnh núi Cam Lân, Tiên Phong đứng ngẩn ngơ trước ánh nắng chiếu rọi từ Linh Cốc, bức thư cuối cùng của Thanh Huyết vẫn còn nằm trong lòng bàn tay run rẩy của cậu. Những lời cuối cùng của viễn cổ đạo sĩ vẫn vẫn vẫn vang vọng trong đầu cậu - "Hãy hiểu rõ về đóa sen giữa đầm lầy, Tần Thiên. Đôi khi, sự thật có thể thực sự đắng cay".
Một hơi thở cuồng nhiệt cháy bỏng từ trong lòng Tần Thiên. Cậu nắm chặt bức thư và quyết tâm sẽ đi đến cùng. Những quyết định khó khăn đang đợi phía trước, những bí ẩn chưa được khám phá đang rình rập.
Nhưng không ngờ, khi cậu quay lại, người cậu tin tưởng nhất - Thiên Hạ, đứng trước mặt cậu với ánh mắt quỷ dữ, "Tần Thiên, ai ngờ cậu lại là người có được bí mật về kim ấn khai tông. Đừng trách tôi, tất cả chỉ vì quyền lực, vì đệ nhất tông môn".
Tiếng cười ác liệt vang lên giữa không gian yên lặng, khi mặt trời lặn dần phía sau Linh Cốc. Tần Thiên nhận ra, cuộc chiến nội bộ của mình chưa bắt đầu, và sự đánh mất lòng tin đã trở thành sự thật không thể thay đổi.