Trong một buổi tối ẩm ương, khi ánh đèn lung linh vây quanh, Chu Đạc và Dư Cận cùng nhau ngồi trên bờ sông Hồng. Bầu không khí dường như đang nóng lên từng phút khi họ bắt đầu chia sẻ về những ước mơ, những kí ức vụt tan giữa cuộc sống hối hả.
Dư Cận, với vẻ mặt lạnh lùng và ít lời, bỗng dưng nhìn thấy Chu Đạc mỉm cười một cách tươi vui, những ánh mắt hồn nhiên của anh như muốn nói lên điều gì đó. Anh không thể không ngạc nhiên khi thấy Dư Cận nhẹ nhàng đặt tay lên tay anh, truyền đạt điều gì đó ẩn sau vẻ ngoài lạnh lùng.
Từ khi biết được mình là thế thân của Tức Ảnh, Chu Đạc cảm thấy mình như một viên gạch lạc lõng trong bức tranh cuộc sống của Dư Cận. Nhưng lúc này, trong khoảnh khắc giao thoa của hai trái tim, anh bất ngờ nhận ra rằng, tình cảm không phải lúc nào cũng cần phải đi theo lẽ thường tắc.
Dư Cận nghiêng đầu nhìn anh, ánh mắt trong veo dần hiện lên một tia ấm áp, nơi đó có thể là niềm tin và cơ hội mới cho Chu Đạc. Liệu rằng mối tình giữa họ có thể vượt qua bao nhiêu thử thách, bí mật và gian nan để đến với cái kết đầy bất ngờ và lãng mạn? Sự khám phá và hạnh phúc thực sự đang chờ đợi họ phía trước, trong một cuộc tình đầy lôi cuốn và dâng trào.