Trên đỉnh núi Huyền Vũ, Lăng Thanh đối mặt với một thử thách không ngờ. Trước mắt, một vị Thần Hào bí ẩn với bộ áo giáp rực sáng đỏ ngời đứng vững, ánh mắt lạnh lẽo như những tia sét đang đánh ngang qua bầu trời. "Anh đã vượt qua được tất cả, nhưng không thể vượt qua ta," Thần Hào lạnh lùng thốt lên, giọng đầy quyền uy. Lăng Thanh thở dài, nhận ra đây chính là thử thách cuối cùng trong hành trình trở thành danh hào.
Với áo giáp tuyệt vời từ hệ thống, Lăng Thanh hùng cường đưa tay ra phía trước, tập trung hết toàn bộ năng lượng để phát động một đòn tối hậu – Thiên Long Hư Không. Nhưng Thần Hào không phải là đối thủ dễ dàng, bởi ông ta vung gươm gió bay, tạo ra một cơn lốc xoáy đỏ mịn khó lường. Hai thế lực mạnh mẽ va chạm, nền đất rung chuyển, phong ba bão táp, tạo nên một trận chiến kỳ dị giữa hai vị danh hào.
Không chỉ là cuộc đấu võ, mà còn là trận đấu tinh thần. Lăng Thanh biết rằng mình không thể vượt qua bằng sức mạnh vật lý, mà phải dựa vào lòng kiên định và ý chí bất khuất. Với mỗi đòn đánh, mỗi chưởng cản, anh chịu đựng và tiếp tục đứng vững, hùng hồn theo đuổi ước mơ của mình.
Khi ánh mặt trời lên cao, cuộc đấu tan đi, chỉ còn lại một thân thể đầy vết thương của Lăng Thanh. Thần Hào, bất ngờ, nhìn vào đôi mắt kiên cường của đối thủ và gật đầu công nhận sức mạnh trong trận chiến. "Chúc mừng, ngươi đã vượt qua thử thách cuối cùng," Thần Hào thốt lên, biến mất vào sương mù bên kia núi. Lăng Thanh cười mãn nguyện, bước tiếp vào hành trình trở thành một danh hào thế giới.