Trên bờ vực của sự phân thân, Đại La Kim Tiên đối diện với một quyết định khó khăn nhất từ trước tới nay. Ánh mắt hóa đá của hắn lạnh lùng nhìn xuống chiếc lưỡi hái linh hồn mạnh mẽ của mình, đang dần nhắm vào trái tim đang rỉ máu. Trong lúc quỳ gối trước hắn là người bạn thân trở thành địch thủ, với vẻ mặt vướng bận của một tên hồi sinh từ cõi chết.
"Anh trai, hãy xem xét lại!" - Tiếng cầu xin với dãy mắt u buồn, khắc sâu vào tâm trí Đại La Kim Tiên. Nhưng phản ứng của hắn chỉ là một nụ cười đặc biệt, hùng hồn và bao dung.
"Anh ta đã chết từ lâu. Ta không còn có anh nữa, chỉ còn có kẻ thù của ta." Lời tuyên bố lạnh lùng như lưỡi kiếm cắt sâu vào tâm hồn đau đớn của người bạn trước kia.
Bên tai hắn vang lên tiếng hô thấp như bóng ma, nhắc nhở hắn về những khao khát vốn đã chìm sâu trong bể tối tăm của quá khứ. Đau đớn, hận thù và một chút lửa hồng đang nung nấu dần trong hồn hắn, tạo nên một cơn bão ngày càng lớn và dữ dội.
Ngọn lửa trong mắt Đại La Kim Tiên bừng sáng, thể hiện sự quyết đoán không thể lay chuyển. Hắn buông lỏng tay gầy yếu, để cho lưỡi hái linh hồn rung động và giương cao kiếm định chém xuống. Hồn ma người bạn đứng cắn miệng, khẽ gọi lên một tên quen thuộc trước khi tan biến trong cơn gió loang loáng.
Đại La Kim Tiên không tiếc nuối. Đây không phải là lần đầu tiên hắn cắt đứt thanh gươm với quá khứ đen tối của mình, để tiến về phía ánh sáng duy nhất còn sót lại.