Bóng đêm phủ lấp đại nghĩa địa lao động, nơi mà họ gửi tù nhân số 5722, những kẻ bị tội ác hoặc oan khuất. Nhưng đằng sau lớp vải che đậy ấy, hiện lên một hình bóng đen tối, một sinh vật kỳ quái và khủng khiếp - Hắc Ám. Đó là những lời đồn đại, những giọt máu già cỗi trên bức tranh kể về quá khứ đầy huyền bí.
Người ta thường nói rằng, ai dám đối diện với Hắc Ám thì cuối cùng sẽ trở nên giống như nó - tàn bạo, vô tình và không thể kiểm soát. Nhưng tù nhân số 5722, trong ánh sáng mặt trăng khuya, đã tiến gần đến con quái vật đó, nhưng không phải để chôn cất, mà để đối mặt. Ánh mắt anh đầy quyết tâm, không có sợ hãi hay do dự, chỉ có ý chí khao khát tự do.
Và từ cuộc gặp gỡ ấy, một liên kết đặc biệt được hình thành. Hắc Ám không còn là nỗi sợ hãi vô hình, mà là một mảnh ghép của quá khứ, của cảm xúc bị lãng quên. Và tù nhân số 5722, bằng cách nào đó, đã giúp cho bóng tối trong lòng mình sáng lên, một cách lỗi lạc và khó đoán.
Câu chuyện không dừng lại ở đó, khi một âm mưu đen tối bắt đầu vén màn, thử thách tình bạn giữa người và quái vật. Sự thật sẽ hé lộ, và kết thúc không phải là điều mà ai cũng mong đợi.