Trên bờ rừng sâu, ánh lửa phản chiếu lấp lánh trên gương mặt của Tiêu Huyền Hành, tạo nên bức tranh huyền bí giữa bóng tối. Anh đứng im như phượng hoàng vươn cánh ra giữa hỏa ngục, cái nhìn lạnh lùng đầy bí ẩn hướng về Cửu Chiêu Dung. Cô bé cáo trẻ vẫn đang chầm chậm đứng dậy, mắt to tròn nhìn chằm chằm vào nam chính.
"Cư nhiên gặp lại ngươi ở nơi này, đến cả ta cũng không tin vào mắt mình." Tiếng nói đầy uy nghi của Tiêu Huyền Hành vang lên, âm thanh tan vào không gian yên tĩnh rợp bóng đêm.
Cửu Chiêu Dung khẽ nhíu mày, không hiểu rõ về sự xuất hiện của nam chính trước mặt mình trong bóng đêm như thế, nhưng cô không dám lơi nửa bước. "Hệ thống đã rút thăm trúng thưởng, nhìn giờ phút này thì... ta cần phải thí nghiệm một chút đây."
Tiêu Huyền Hành không thể lĩnh hội hết tất cả những bí ẩn xung quanh Cửu Chiêu Dung, nhưng ánh mắt anh vẫn tràn ngập sự quan tâm. "Trong biển người biến đổi, có lẽ ngươi là ánh sáng cuối cùng mà ta đang tìm kiếm."
Một tình yêu chưa từng được khám phá giữa một cáo hoang và một hoàng tử, liệu rằng dây tơ định mệnh sẽ đưa họ đi về đâu?