Trong buổi tập cuối cùng trước ngày thi, ban nhạc trường của Kamine Shouta vẫn chưa thể tạo ra bất kỳ giai điệu nào đặc biệt. Sắc-xơ Tokisaka Hibiki, người luôn phô trương tài năng của mình, dường như đã tự tin hơn bao giờ hết. Kamine bất lực nhận ra rằng mình vẫn còn quá non nớt trong việc dẫn dắt ban nhạc.
Trái tim của mọi người cứ nhô lên, rồi đột nhiên trở nên phấn khích. Một điều gì đó đang diễn ra – âm nhạc của họ đang tạo ra một điều kỳ diệu. Kamine chợt nhận ra rằng, đó không phải là nhạc của họ mà là tâm hồn của họ đang kết nối với nhau thông qua âm nhạc.
Với bản năng dẫn dắt, Kamine bắt đầu dẫn đầu ban nhạc hát và chơi nhạc một cách tự nhiên, không cần lời chỉ dẫn. Cảm xúc chân thật và tư duy sáng tạo của anh ấy đã khiến mọi người tưởng chừng như thiêu đốt sân khấu. Tokisaka cũng ngạc nhiên trước khả năng động viên của Kamine và lần đầu tiên thừa nhận mình cần đến sự hỗ trợ từ đồng đội.
Sự kết hợp giữa trái tim và âm nhạc đã hồi sinh ban nhạc, khiến họ trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Và sau buổi tập đầy cảm xúc ấy, Kamine nhận ra rằng, chỉ khi kết nối với trái tim của mỗi người, âm nhạc mới thực sự truyền đạt được cảm xúc và tinh thần của họ.