Trong một ngày mưa phùn u buồn, cô gái trẻ Ayumi bước nhanh trên con đường quen thuộc, hơi thở dần dần trở nên gấp gáp trong sự hoảng loạn. Cô cảm thấy mình đang bị đuổi theo, nhưng không có ai xung quanh. Đó chỉ là tâm trạng của Ayumi, một cô gái rất ít khi thể hiện cảm xúc của mình ra bên ngoài.
Nửa bước chân, cô đột nhiên va vào một cô gái khác, là Haruka - người mà Ayumi ngưỡng mộ từ lâu nhưng chưa bao giờ dám thổ lộ tình cảm. Haruka cười nhẹ, gật đầu xin lỗi rồi tiếp tục bước đi, nhưng bỗng dưng cô quay lại, ánh mắt ấm áp như gió xuân của Haruka chạm đến tâm hồn Ayumi.
"Em không sao chứ?" Haruka hỏi nhẹ nhàng, giọng nói ấm áp như làn khói từ tách trà lúa mạch.
Ayumi gật đầu nhưng không thốt lên lời nào. Trong khoảnh khắc ấy, cô hiểu rằng, trái tim mình đang rộng mở dần ra trước sự dịu dàng và quan tâm từ Haruka. Có lẽ, chỉ cần là chính mình, Ayumi sẽ tìm thấy hạnh phúc mà cô luôn mong muốn.